top of page

Trẻ con

  • Ảnh của tác giả: Hoa Nguyen
    Hoa Nguyen
  • 19 thg 9, 2022
  • 3 phút đọc

Đã cập nhật: 20 thg 9, 2022



Nếu phải chọn ra sinh vật dễ thương, vui vẻ, thông thái và hạnh phúc nhất quả đất, thì đó chắc chắn là trẻ con. Cái bọn lít nhít miệng bi bô, khóc cười cả ngày, là của nợ phiền phức và rách việc của nhiều người lớn, ấy thế lại là một lũ cực đáng ngưỡng mộ. Ai ai cũng than muốn bé lại, muốn làm trẻ con mãi, vì chúng vô lo, vô nghĩ. Mà chính vô lo, vô nghĩ nên vô tư, không có định kiến, không sợ đúng sai, sáng tạo và biến hóa khôn lường.


Ngồi cạnh trẻ con, chúng ta có thể cười vì ngàn lý do khác nhau. Chúng khiến ta cười hí hố cả ngày mà không lặp lại bất cứ mảng miếng nào. Cứ như thể bọn này là những danh hài bẩm sinh, bất cứ hành động, cử chỉ, câu nói ngây ngô nào cũng khiến người lớn phải bật cười nghiêng ngả.


Ở cạnh trẻ con, ta học cách tìm niềm vui cho chính mình từ mọi thứ. Trẻ con dễ vui. Chúng có thể chơi cùng với một cái tô từ sáng đến chiều mà chẳng biết chán. Một chiếc lá rơi cũng khiến chúng tò mò, một hạt nắng đậu trên sàn cũng đủ để chúng reo lên nhảy nhót. Chúng dạy cho ta biết: rời xa điện thoại và màn hình máy tính, cũng có nhiều thứ có thể làm ta vui.


Ở cạnh trẻ con, chúng ta bông thấy việc tha thứ cho lỗi lầm của nhau thật dễ dàng. 5 phút trước hai đứa trẻ có thể khóc lóc banh nhà, cãi nhau vì tranh giành đồ chơi. 5 phút sau nước mắt đã ráo hoảnh, ngồi chơi hoà thuận cùng nhau như chưa hề có cuộc cãi vã.


Ở cạnh trẻ con, chúng ta thường nghĩ: chúng nó còn nhỏ, nào đã biết mô tê gì. Trẻ con có thể vô lo, vô nghĩ nhưng không hề vô tri. Suy nghĩ đơn giản và đi thẳng tới vấn đề của lũ trẻ lắm lúc khiến người lớn bỗng trở nên ngáo ngơ. Việc chỉ cần vậy thôi, vậy mà lắm lúc, người lớn cứ muốn phức tạp hoá mọi thứ.


Ở cạnh trẻ con, chúng ta học lấy lại sự tự tin. Vì không sợ bị đánh giá, chẳng ngán bị chê cười, chúng thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình. Niềm tin vô hạn vào bản thân có lẽ là thứ mà rất nhiều người lớn đã đánh mất đi trong hành trình trưởng thành khốc liệt.


Ở cạnh trẻ con, chúng ta học dẹp bỏ định kiến qua một bên. Trẻ con không phân cao sang, thấp hèn... Chúng sẵn sàng chơi với bất kì ai, làm bạn với bất kì đối tượng nào, miễn “chịu chơi” là được.


Ở cạnh trẻ con, chúng ta học được: sáng tạo là không biên giới. Và lũ trẻ là ví dụ điển hình nhất của việc phá vỡ mọi khuôn khổ, luôn không ngừng thử thách những định nghĩa cố hữu. Ai bảo cái giỏ chỉ dùng để đựng đồ? Mình cứ thích ngồi thì sao, làm nhà thì thế nào? Cầm, nếm, sờ, chạm, lật nghiêng, lật ngửa, ném lên,... người lớn đã bao giờ thử học cách tìm hiểu và vui với mọi thứ, mọi vấn đề như trẻ nhỏ?


Ở cạnh trẻ con, chúng ta học được cách hạnh phúc. Để thấy với lũ trẻ, hạnh phúc đôi khi chẳng có gì to tát hơn được thưởng thức một cái bánh thật ngon mẹ vừa nướng, một giấc ngủ khì sau giờ chơi thật vui, là được đưa đi gặp đứa bạn chí cốt và chơi cùng với nó cả một ngày cuối tuần.


Ở cạnh trẻ con, chúng ta bỗng dần nhớ ra: ừ mình cũng từng ngầu bá cháy và hạnh phúc như vậy. Vì mỗi người lớn đều từng là một đứa trẻ con. Và biết đâu ta lại tìm được cách để tìm lại đứa trẻ năm xưa, vốn đang mải mê chơi trốn tìm mà ngủ quên mất, trong hình hài của chính mình?


Comments


bottom of page