top of page

Mình thấy gì sau khi xem Xa ngoài kia nơi loài tôm hát

  • Ảnh của tác giả: Hoa Nguyen
    Hoa Nguyen
  • 8 thg 9, 2022
  • 5 phút đọc

Là bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết ăn khách cùng tên của tác giả Delia Owens, Xa ngoài kia nơi loài tôm hát kể về câu chuyện cuộc đời của Kya Clark, cô gái từ nhỏ đã phải sống trong cảnh bạo lực gia đình. Khi các thành viên không thể chịu nổi người bố vũ phu mà lần lượt rời đi, chỉ còn mỗi Kya ở lại, một mình trưởng thành giữa đầm lầy. Cô lớn lên dưới sự kỳ thị của tất cả mọi người trong thị trấn vì xuất thân nghèo khó, vì là kẻ khác biệt từ chối bước vào nền văn minh. Chuyện tình của Kya kéo theo một vụ án mạng mà cô là đối tượng tình nghi khiến bộ phim trở thành combo tình cảm + trinh thám dễ dàng hấp dẫn mọi khán giả.


Với mình, phim ảnh cũng tương tự như ẩm thực, việc cảm nhận gắn liền chặt chẽ với “khẩu vị" của từng người. Khen chê ra sao có lẽ bạn nào quan tâm đến Xa ngoài kia nơi loài tôm hát cũng đã đọc qua không ít. Vậy nên mình chỉ xin điểm lại những chi tiết của bộ phim đã thành công khơi dậy được cảm xúc trong mình.


1. Thiên nhiên mê hoặc


Nhắc đến đầm lầy, ta chỉ nghĩ đến những gì đen tối, u ám và có phần ghê rợn. Nhưng bối cảnh đầm lầy tại vùng Bắc Carolina (Mỹ) trong phim lại hiện lên vô cùng đẹp đẽ và giàu chất thơ. Nhân vật nữ chính Kya được khắc hoạ là một cô gái được thiên nhiên nuôi lớn. Đó chắc hẳn là lý do mà bộ phim đã đặc biệt chú trọng vào khung cảnh tự nhiên cùng các loài động vật đặc trưng tại đây, để chúng hiện lên sống động và đầy thu hút.


Mình đã phải ngẩn ngơ không biết bao nhiêu lần khi nhìn thấy Kya rẽ nước đi qua đầm lầy. Hay là đoạn Kya cùng Tate nhìn ngắm đàn ngỗng tuyết hạ cánh trên mặt nước. Dù có xem biết bao nhiêu thước phim về tự nhiên từ bé đến lớn, thì thiên nhiên bằng cách này hay cách khác vẫn luôn khiến ta rung động bởi những nét quyến rũ riêng của mình.


2. Con người có thể trở nên tàn nhẫn với người khác, chỉ vì họ khác biệt với ta


Kya sống một mình trong đầm lầy, nhếch nhác, sống khép mình, không biết đọc nhưng lại vô cùng sành sõi những kiến thức về động vật và tự nhiên. Cô khác biệt do đó luôn là tâm điểm của sự thêu dệt, kỳ thị, và đổ lỗi của người đời. Câu chuyện của Kya bỗng làm mình nhớ về thời kỳ khám phá ra châu Mỹ, cũng là thời điểm bắt đầu cho sự biến mất của nhiều nền văn minh cổ và chính người châu Mỹ bản địa. Sở hữu những nét văn hoá, truyền thống, tập tục khác biệt với những kẻ xâm lược tự cho mình là văn minh lúc bấy giờ chính là lý do người châu Mỹ bản địa đã dần bị xóa sổ.

Nhưng Kya vẫn còn may mắn hơn những người châu Mỹ bản địa. Cô lớn lên một mình, nhưng vẫn có những người quan tâm và sẵn sàng làm bạn với cô. Đó là Tate - cậu bé không hề nao núng nhảy bổ vào người ông bố bạo lực của Kya để ngăn cô khỏi một trận đòn. Hay vợ chồng ông bà Jumpin’ và Marble, khéo léo quan tâm, bao bọc cô trong khả năng của họ. Những nhân vật này xuất hiện như chút nắng le lói sưởi ấm được phần nào cuộc đời bất hạnh của Kya.


3. “Không ngờ ngôn từ có thể chất chứa nhiều đến vậy”


Trong phim có những lời thoại rất hay, như là đoạn khi Kya lần đầu tiên đọc được trọn vẹn một câu, đã thốt lên rằng: Em không ngờ ngôn từ có thể chất chứa nhiều thứ đến vậy. Em không ngờ một câu có thể đầy ắp như thế.


Những câu này của Kya thực sự chạm đến mình. Với Kya, thiên nhiên là một người thầy, một người mẹ tuyệt vời. Nhưng dẫu có được một người thầy vĩ đại như vậy cạnh bên, cô cũng không giấu nổi sự kinh ngạc và ngưỡng vọng trước sức mạnh của ngôn từ và sách vở.


Là một người viết thường xuyên và yêu việc đọc, khoảnh khắc này cũng cho mình chút động lực để phấn đấu hơn mỗi ngày, mong có ngày viết được những câu chữ "đầy ăm ắp" khiến người ta có thể vui sướng như vậy khi đọc lên.


4. Thiện ác mong manh và bản năng sinh tồn là thứ sức mạnh đáng kinh ngạc, cũng vô cùng đáng sợ.


Mình sẽ không spoil kết thúc của phim, chỉ muốn nói rằng đó là một plot twist đủ sức khiến ta băn khoăn đặt ra câu hỏi “bằng cách nào" cả vài ngày sau đó Nhưng điều đó có lẽ không quan trọng. Quan trọng là, mình nhận ra, đôi khi lằn ranh thiện-ác quả thực rất mong manh. Cái xấu và cái tốt luôn xuất hiện, cùng lúc, bên cạnh chúng ta và rất khó để phân định.


Câu chuyện tán gẫu về cách sinh tồn của các loài động vật trong bữa tiệc với nhà xuất bản sách của Kya, tưởng chừng ngẫu nhiên, bỗng trở thành một câu hỏi lớn để ta nghiền ngẫm sau khi xem xong bộ phim này.


5. Vài chuyện hay ho


Rất tiếc là mình chưa đọc sách, vậy nên không có căn cứ gì để so sánh với phim. Về những nhận xét về cả hai phiên bản này, mời bạn tham khảo bài viết của anh Lê Hồng Lâm tại đây, chắc chắn sẽ mang đến cho bạn những góc nhìn và cả những câu chuyện bên lề thú vị về cả tác giả và tác phẩm.


Thêm một điểm nổi bật mà mình muốn nhắc tới là nhạc phim: Bài hát Carolina được sáng tác và thể hiện bởi Taylor Swift. Vì quá yêu quý nguyên tác, Taylor đã sáng tác bài hát này chỉ trong một đêm và gửi tặng cho nhà làm phim. Khi giai điệu ma mị, ám ảnh của bài hát nổi lên cũng là lời kết thúc hoàn hảo cho cả bộ phim. Có một thông tin hay ho nữa là bài hát này chỉ sử dụng những nhạc cụ có trước năm 1950 để khớp với thời điểm được chọn làm bối cảnh.


Phim vẫn đang chiếu ngoài rạp dù các suất chiếu có hơi oái oăm, nhưng chắc chắn là sẽ không hề phí tiền bỏ ra đâu nhé :))


* Artwork by me

>> Xem thêm tranh mình vẽ tại đây


コメント


bottom of page