top of page

Vượt qua nỗi sợ mang tên: braintorming

  • Ảnh của tác giả: Hoa Nguyen
    Hoa Nguyen
  • 29 thg 8, 2022
  • 3 phút đọc



Mình đã từng sợ "rang tôm" - Hay còn gọi là braintorming.


Hồi mơi mới đây thôi, brainstorming (quá trình động não tìm kiếm ý tưởng) vẫn luôn là thứ khiến mình lo lắng. Nhiều năm làm nghề viết, mình phát hiện ra bản thân vốn là đứa giỏi làm thợ viết hơn là nghĩ ý tưởng. Vì sợ mình không bằng ai, sợ cháu nó không đủ fancy cho bằng bạn bằng bè, làm mẻ mất thanh danh gia đình dòng họ. Sợ cháu nó bị trảm tức tưởi, chung là sợ mất mặt mà thành ra rén rồi đâm tự ti. Mà cái thói đời hễ cứ mất hết tự tin là làm lụng chả ra cái kết quả ưng ý gì. Câu chuyện đến là buồn khổ ấy rồi cũng có một cái kết chớm hậu với lời khuyên nhủ từ các anh chị đi trước và với những kiểm chứng từ chính bản thân. Để giờ mình không còn quá lo lắng, và sẵn sàng tận hưởng cái “cũng vui mà” của mỗi lần rang tôm, nhờ:

  • Biết mình là ai, thế mạnh của mình là gì. Để không bị tự thấy kém cỏi, thua thiệt khi bè bạn ném ý tưởng vân vi vào mặt.

  • Biết ý tưởng có thể đến từ đâu: Từ mọi nơi, mọi người, mọi việc quanh ta. Thử nhiều hơn, quan sát kỹ hơn một chút sẽ cho ta nhiều góc nhìn hơn. Như hành trình đi tìm một bức ảnh đẹp. Ta tiến lại gần chủ thể, rồi ra xa nó, đổi góc máy, nhìn nó trên xuống, dưới lên, trong ra, ngoài vào, quậy tùm lum nó lên… ắt sẽ ra một vài thứ gì đó… hơi là lạ, kì kì, hay hay, ê có khi là nó đó…

  • Biết điều mà mình dễ dàng nghĩ đến thì cũng là dễ nghĩ với người khác. Để biết mà chịu khó động nào thêm một tí, nghĩ nhiều hơn một tí.

  • Biết 20 chục cái idea mà chả chọn được cái nào cũng là chuyện bình thường thôi mà. Để nhìn lại xem mình có bị lạc đề không, đúng đề thì có hợp đối tượng mình muốn xáp tới không,…

  • Biết ý tưởng có thể bị giết, bất kì lúc nào, lí do kì cục ra sao. Để bảo vệ cái tôi mong manh yếu đuối, dễ vỡ dễ tổn thương của mình.

  • Biết mình đang ngồi cùng nhau là để tạo ra một thứ hay ho hơn ít nhất cho những đứa ngồi cùng ở đây bớt chán. Để thấy sự hào hứng là thứ cần mang vào và giữ lửa được một cuộc rang tôm hơn là trách nhiệm. Hoặc có thể hiểu thành: trách nhiệm của bạn là mang sự hào hứng đến cho cuộc rang tôm. Mỗi không khí đó thôi cũng đã giúp ích rất nhiều cho công cuộc tạo ý rồi.

  • Biết tiếng Việt đẹp vô cùng và xứng đáng 1000… điểm hay ho. Chỉ cần đổi một cái dấu, thêm một cái từ thôi mà âm điệu, sắc thái, ý nghĩa khác hẳn. Để lấy cảm hứng và trân trọng hơn cái thứ ngôn ngữ đã nuôi sống mình bao năm qua :))

Kể ra mình cũng đã "nhớn" khôn hơn một tí kể từ ngày đầu bước chân vào cái nghề này. Viết lại mấy thứ nho nhỏ như ri chia sẻ cùng các bạn writer đang đau đầu với việc rang tôm, biết đâu lại có dòng nào đồng cảm (Ôm nhau một cái, huhu, tui biết, mấy lúc đó thật sự chuối và nhục lắm). Và chúng bạn à, sớm qua cơn này nhé, vì còn có nhiều cơn khác đang chờ kìa!


Comments


bottom of page